Mặt khác, để thu hút các nguồn vốn, công nghệ phục vụ yêu cầu đẩy
mạnh công nghiệp hoá hiện đại hoá đất nước, những năm qua, Nhà nước và
chính quyền các địa phương đã thực hiện chính sách cởi mở, tạo điều kiện
thuận lợi cho các nhà đầu tư trong việc tìm kiếm, chọn lựa địa điểm sản xuất, kinh doanh. Chính sự dễ dãi và cả sự yếu kém trong qui hoạch, kế
hoạch quản lý, sử dụng đã cùng với tư tưởng chạy theo lợi ích kinh tế trước
mắt đã đưa tới tình trạng sử dụng đất tuỳ tiện, lãng phí. Hầu hết các khu công nghiệp, dịch vụ đều bám dọc các quốc lộ huyết mạch, các vùng nông
thôn trù phú. Hệ quả là, hàng chục vạn ha “đất cấu tượng” đất “bờ xôi, ruộng mật” (chiếm 80% tổng diện tích đất nông nghiệp bị chuyển đổi) – bao đời nay là tư liệu sản xuất quan trọng và quí giá nhất của người nông dân – đã bị
sử dụng phí phạm, tác động mạnh đến công ăn việc làm, thu nhập và đời sống của hàng chục vạn hộ gia đình nông thôn với hàng triệu lao động nông
nghiệp. Trong năm 2000 – 2005, trên cả nước có tới 53% số hộ có thu nhập
giảm so với trước khi bị thu hồi đất và số hộ khá khẩm hơn lên chỉ là 13%.
An ninh lương thực của người dân tại vùng chuyển đổi nói riêng và quốc gia
nói chung cũng bị xâm hại nặng nề. Ví dụ như tại xã Tứ Minh (TP Hải Dương) sau khi chuyển cho công nghiệp chỉ còn 65 ha đất nông nghiệp và
diện tích trồng lúa đến nay chỉ còn vỏn vẹn 3 ha nhưng năng suất cũng rất
thấp do thiếu nước, chuột bọ ở KCN sinh ra nhiều. Vậy nên, bình quân lương thực đầu người ở đây chỉ còn 25,61kg/năm. Với tình trạng đó thì sẽ
không đảm bảo an ninh lương thực tại chỗ. Xã Đại Đồng (huyện Tiên Du,
Bắc Ninh) cũng xuất hiện tình trạng trên, có tới 342 ha trên tổng số 430 ha
đất nông nghiệp ở đây đã chuyển thành nhà máy, công xưởng. Dân số của xã
là 10.668 hộ, nhu cầu lương thực cần vào khoảng 1.536 tấn trong khi khả năng lương thực tại chỗ chỉ đạt 1.022 tấn, như vậy xã này thiếu chừng 5.000
tấn lương thực/năm. Và, dự báo đến năm 2011 thì toàn bộ lương thực của xã
phải phụ thuộc vào nhập khẩu từ xã ngoài. Đời sống khó khăn cũng là
nguyên nhân sinh ra các tệ nạn: cờ bạc, lô đề, nghiện hút, trộm cắp¼ở
những vùng nông thôn vốn bình yên.
Thị trường lao động: Nam thiếu – Bắc thừa
Nguồn nhân sự ổn định sẽ giúp cho mọi hoạt động của công ty được thuận lợi, tuy nhiên hiện nay nhu cầu nguồn nhân sự Nam thừa – Bắc thiếu đã khiến 26% DN ngành CN chế biến đang gặp khó khắn trong việc tìm kiếm lao động có kỹ năng nghề nghiệp.
Và để cải thiện tình hình này các DN, công ty đã tăng mức thu nhập để có thể thu hút người lao động như ngành CN chế biến đã tăng hơn 160% nhưng vẫn chưa cải thiện được tình hình. Cụ thể, trong khi nhu cầu tuyển dụng ở Thanh Hoá đáp ứng khoảng 90%, Hà Nội khoảng 78,8%, Bắc Ninh 50%…thì cũng có nhiều địa phương còn gặp khó khăn như Hà Nam chỉ đáp ứng được 11% nhu cầu tuyển dụng, Vĩnh Phúc là 12%, Kiên Giang 14%, Bình Dương 20% và Đà Nẵng là 30%. Như vậy cho ta thấy thực trạng nguồn lao động tại các tỉnh phía Bắc và trong Nam không đồng đều.
Nhiều thông tin việc làm tại tỉnh Bắc Ninh, Đồng Nai, Bình Dương,…được tìm thấy tại trang tuyển dụng nhân sự cho công ty Nhật vieclambank.com
.